Các giai đoạn và hình thức phát triển Khiêu dâm tại Trung Quốc

Cổng thông tin khiêu dâm 2004-2006

Các cổng khiêu dâm đã nở rộ tại Trung Quốc trước cả khi những trang thuộc thể loại này bao gồm YouPornPornhub xuất hiện ở châu Âu. Năm 2004 đã chứng khiến sự ra đời của các dịch vụ lớn mặc dù xấu số tại Trung Quốc, bao gồm 99 Erotica Forum và Erotica Juneday. Một số trang như thế vẫn còn duy trì, nhưng nhiều trang đã biến mất. Mô hình kinh doanh của những dịch vụ này rất đơn giản. Trước khi người dùng có thể xem hoặc tải nội dung họ muốn, họ phải xem và điều hướng thông qua bấm chuột vào đường link chứa trong quảng cáo pay per click đồ chơi tình dục hàng rong, thuốc Viagrasòng bạc trực tuyến. Những trang này cung cấp một tổ hợp trộn lẫn các loại video nghiệp dư trong nước và những nội dung lậu lấy từ Nhật, Mỹ. Họ chủ yếu thiết lập máy chủ ở nước ngoài và thường xuyên thay đổi URL để tránh bị phát hiện và kiểm tra bởi chính quyền.

Với người dùng, những dịch vụ có quảng cáo như vậy có thể khiến họ khó chịu. Đôi khi họ còn không được xem nội dung gì sau khi đã điều hướng thông qua các loại quảng cáo, chưa kể tỉ lệ họ còn dính phải mã độc malware (thường là script tự kích hoạt) dọc đường là rất cao. Vì vậy, những dịch vụ khiêu dâm nổi tiếng tại Trung Quốc thường thu phí thành viên và cung cấp dịch vụ tin cậy hơn, bao gồm ít hơn hoặc không có quảng cáo. Nhưng tại Trung Quốc, việc sử dụng các tài khoản ngân hàng nội địa khiến những website như thế dễ bị tổn thương do đàn áp. 99 Erotica là một trong những trang bị đóng đầu tiên khi đã thu hút hơn 300.000 người dùng đăng ký sau 1 năm ra mắt. Năm 2005, chính phủ Trung Quốc đã bỏ tù 11 người, trong đó có giáo viêncông chức, trong thời gian tù từ 3 đến 12 năm vì liên quan đến việc truyền bá tài liệu khiêu dâm. Tháng 10 năm 2006, chính quyền đã đóng trang Erotica Juneday, trang này thu mức phí thành viên VIP là 3.999 yuan (khoảng 490 USD) mỗi năm, và bỏ tù chung thân Chen Hui.[2] Nhà xã hội học Li Yinhe thẳng thắn là một trong số những người công kích chống lại phán quyết khắc nghiệt, kêu gọi các nhà chức trách bãi bỏ các luật khiêu dâm ở Trung Quốc hoặc ngừng giả vờ quốc gia thích tự do ngôn luận.

Caoliu: 2006 đến nay

Diễn đàn trực tuyến Caoliu, tiếng Trung: 草榴 (Thảo lựu)/ Cǎoliú nghĩa là "cỏ lựu" (grass pomegranate), là một ngoại lệ. Được thành lập vào năm 2006, trang web đặt máy tại Colorado là một hệ thống bảng bulletin (Bulletin Board System - BBS) tiếng Trung mạnh mẽ để chia sẻ hình ảnh, tác phẩm văn học và video khiêu dâm, gợi tình (thường gọi là pornography và erotica). Doanh thu duy nhất được biết là quảng cáo. Chính quyền đã chặn truy cập vào Caoliu, nhưng người dùng có thể dùng dịch vụ VPN để vượt qua. Cho nên chính quyền cũng càn quét các dịch vụ VPN,[3][4][5] làm cho việc tìm kiếm một dịch vụ VPN tin cậy trở nên khó khăn hơn nhưng nhiều người dùng lại tìm được cách khác.

Không có một nhân viên nào ở Trung Quốc, không thu phí người dùng, dịch vụ này gần như nằm ngoài tầm kiểm soát của chính quyền Trung Quốc. Là một trong số ít những kẻ còn sống sót kiên cường sau các trận càn quét liên tục, Caoliu đã trở thành một biểu tượng của hy vọng cho cộng đồng khiêu dâm của Trung Quốc. Trang này nổi tiếng vì đặt ra giới hạn 1.024 giây cho những người không phải thành viên khi họ truy cập vào để viết các post, hoặc chia sẻ hình ảnh, video. "1024" từ đó đã trở thành một biểu tượng meme online, nghĩa là "thumbs up", "like" hoặc "thanks for sharing" dưới các bài đăng chứa nội dung khiêu dâm.

Kuaibo: 2007-2014

Kuaibo, tiếng Trung: 快播 (Khoái bá)/ Kuài bō nghĩa là "phát nhanh" (fast broadcast), còn được gọi là QVOD, từng là điểm đến cho nội dung khiêu dâm, cũng như các phim Hollywood. Ra mắt năm 2007, trình phát video cung cấp các lượt tải nội dung streamingBitTorrent, thường là vi phạm bản quyền (lậu) được cung cấp bởi các máy chủ bên thứ ba. Theo truyền thông nhà nước, Kuaibo đã được tải xuống hơn 300 triệu lần vào năm 2012, khi Trung Quốc chỉ có 540 triệu người dùng internet.[6][7] Tháng 3 năm 2014, cảnh sát đã đột nhập kiểm tra các văn phòng của Kuaibo ở Thâm Quyến và đóng cửa dịch vụ. Năm 2016, nhà sáng lập kiêm CEO Wang Xin của trang bị kết án 3,5 năm tù và phạt 150.000 USD.[8] Trong khi tố tụng, các công tố viên cho biết các video khiêu dâm chiếm 70% trong số 30.000 tập tin cảnh sát đã thu được từ các máy chủ liên quan đến Kuaibo. Wang cho rằng nền tảng của anh không chịu trách nhiệm cho việc kiểm soát (policing) những gì mọi người xem. "Chúng tôi tin rằng không có gì đáng xấu hổ về công nghệ", ông nổi tiếng bởi câu nói này với tòa án.[9] Mặc dù Wang đã nhận tội, nhưng việc bảo vệ quyền tự do thông tin đầy nhiệt huyết của anh đã giành được sự hỗ trợ trên Internet Trung Quốc.

Các dịch vụ đám mây: 2012 đến nay

Các video sex tự làm, chẳng hạn như video quay trong một căn phòng thay đồ ở Uniqlo Bắc Kinh rộ lên năm 2015,[10][11][12][13] đã trở thành trào lưu tại mạng truyền thông xã hội Trung Quốc những năm gần đây. Một phần vì sự gia tăng của các công ty công nghệ trong nước cung cấp dịch vụ lưu trữ dữ liệu online, trong đó có AlibabaHuawei. Năm ngoái, trong một cuộc "làm sạch" internet, chính quyền đã đóng cửa một số dịch vụ như vậy đến người dùng cá nhân, cho rằng chúng đã trở thành nơi trú ngụ (haven) cho khiêu dâm,[14] Cho nên các dịch vụ đám mây từ Google DriveDropbox đã bị chặn từ lâu và vẫn còn tiếp tục. Các dịch vụ đám mây từ BaiduXunlei (một trình tải xuống torrent đặt ở Thâm Quyến) hiện là một trong số ít tùy chọn đám mây còn lại cho người dùng Trung Quốc. Cả hai đều "thề" (vow) sẽ càn quét (crack down) nội dung khiêu dâm. Để tránh bị kiểm duyệt, cộng đồng khiêu dâm Trung Quốc còn phát triển cả một bộ những từ lóng của riêng họ khi bàn luận về khiêu dâm trên các ứng dụng truyền thông xã hội như Weibo, QQWeChat.[15]

Các ứng dụng livestreaming: 2015 đến nay

Trong hơn hai năm qua, các ứng dụng live streaming đã phát triển thành ngành công nghiệp trị giá 4,3 tỷ USD ở Trung Quốc,[16], nhờ (thanks) một phần không nhỏ nội dung khiêu dâm có tính phí. Ngày và đêm, có hàng ngàn phụ nữ trẻ Trung Quốc xuất hiện trên camera để hát, nhảy, ưỡn ẹo, uống xì xụp, nhai nhóp nhép và ve vãn, khiêu khích lượng khán giả chủ yếu là nam giới.[17] Người xem trả cho nữ phát thanh viên các loại quà ảo, với điều kiện các nền tảng nhận được một phần doanh thu. Quà có thể là một quả dưa chuột ảo có giá chưa đến 1 cent hoặc lạ mắt như cả du thuyền hay chiếc xe hơi thể thao bán với giá vài trăm USD.

Tuy nhiên, nó đã vượt ra ngoài phạm vi video tán tỉnh bình thường. Năm 2016, một cặp vợ chồng đã live stream quan hệ tình dục trên Douyu TV. Tháng 6 năm 2016, chính quyền đã cấm 40 nữ phát thanh viên live stream vì những màn trình diễn gợi dục của họ.[18] Các dịch vụ phát trực tiếp được yêu cầu tuân theo luật để giám sát nội dung suốt ngày đêm và đã áp đặt các quy tắc nghiêm ngặt hơn lên những phát thanh viên, bao gồm cấm họ mặc vớ tơ và ăn chuối một cách "dâm dục". Cho đến những năm gần đây, chính phủ Trung Quốc đã trừng phạt hơn 30.000 phát thanh viên và còn mở các cuộc điều tra hình sự đối với trên 10 nền tảng livestreaming.[19] Vẫn chưa thể nói nội dung khiêu dâm đã chết hoàn toàn trên các ứng dụng, những nữ phát thanh viên liều chiếu, hiện nhanh núm vú và các vị trí nhạy cảm trên cơ thể của họ[20] và yêu cầu người xem kết bạn trên WeChat và QQ, nơi mà họ có thể cung cấp cuộc gọi video trực tiếp với một khoản phí nhỏ được trả qua ứng dụng WeChat Wallet.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Khiêu dâm tại Trung Quốc http://www.globaltimes.cn/content/981671.shtml http://www.miit.gov.cn/n1146290/n4388791/c5471946/... http://news.newseed.cn/p/1339468 http://news.163.com/17/0525/12/CL9I3LKF00018AOP.ht... http://www.businessinsider.com/chinese-women-live-... http://www.chinatimes.com/cn/newspapers/2016060300... http://news.jcrb.com/jxsw//201409/t20140909_143009... http://m.mp.oeeee.com/a/BAAFRD00002017041634099.ht... http://news.sohu.com/20061220/n247161264.shtml https://www.shine.cn/archive/national/Uniqlo-Fitti...